強(qiáng)辯

詞語(yǔ)解釋
強(qiáng)辯[ qiáng biàn ]
⒈ ?能言善辯,有力的辯論。
例服其強(qiáng)辯。
英forceful argument;
強(qiáng)辯[ qiǎng biàn ]
⒈ ?硬辯,把無(wú)理的事硬說(shuō)成有理。
英defend oneself by sophistry;
引證解釋
⒈ ?能言善辯。
引《宋書(shū)·王鎮(zhèn)惡傳》:“鎮(zhèn)惡 為人強(qiáng)辯有口機(jī),隨宜酬應(yīng)。”
《北史·張雕武傳》:“遍通五經(jīng),尤明三傳。弟子遠(yuǎn)方就業(yè)者以百數(shù),諸儒服其強(qiáng)辯。”
《舊唐書(shū)·陸元方傳》:“雖才學(xué)不及 子昂 等,而風(fēng)流強(qiáng)辯過(guò)之。”
⒉ ?硬辯,把無(wú)理說(shuō)成有理。
引《孟子·離婁上》:“世有強(qiáng)辯飾非,聞諫愈甚者。”
宋 陳鵠 《耆舊續(xù)聞》卷一:“荊公 亦有強(qiáng)辯處。”
元 劉壎 《隱居通議·文章六》:“世之露才揚(yáng)己,強(qiáng)辯護(hù)短者宜味之。”
柳青 《創(chuàng)業(yè)史》第一部第十八章:“不過(guò)他嘴里雖然這樣強(qiáng)辯,心里頭卻服軟了。”
國(guó)語(yǔ)辭典
強(qiáng)辯[ qiáng biàn ]
⒈ ?有力的辯論。
引《北史·卷八十一·儒林傳上·張雕武傳》:「弟子遠(yuǎn)方就業(yè)者以百數(shù),諸儒服其強(qiáng)辯。」
強(qiáng)辯[ qiǎng biàn ]
⒈ ?理屈卻強(qiáng)為辯論、辯解。
引《儒林外史·第五十一回》:「祁太爺?shù)溃骸哼@廝強(qiáng)辯!』」
《文明小史·第四十六回》:「他強(qiáng)辯道:『你當(dāng)我是弋取功名來(lái)的么?』」
分字解釋
※ "強(qiáng)辯"的意思解釋、強(qiáng)辯是什么意思由新字典漢語(yǔ)詞典查詞提供。
造句
1.就算比賽結(jié)果出來(lái),他也還是不甘示弱地強(qiáng)辯自己如何沒(méi)有得到第一!
相關(guān)詞語(yǔ)
- qiáng dà強(qiáng)大
- qiáng zhì強(qiáng)制
- qiáng huà強(qiáng)化
- lì qiáng力強(qiáng)
- qiáng shì強(qiáng)市
- biàn nàn辯難
- qiáng diào強(qiáng)調(diào)
- qiáng jìng強(qiáng)勁
- qiáng lì強(qiáng)力
- qiáng dù強(qiáng)度
- yào qiáng要強(qiáng)
- qiáng dǎ pāi強(qiáng)打拍
- jī biàn機(jī)辯
- qiáng liè強(qiáng)烈
- qiáng zuò強(qiáng)作
- shēng biàn聲辯
- qiáng dǎ zhèng強(qiáng)打掙
- qiáng shēn強(qiáng)身
- jiā qiáng加強(qiáng)
- qiáng shì強(qiáng)飾
- qiáng fàn強(qiáng)飯
- qiáng quán強(qiáng)權(quán)
- fēng biàn豐辯
- qiáng jiān強(qiáng)奸
- qiáng fèn強(qiáng)奮
- sī biàn思辯
- qiáng quán zhèng zhì強(qiáng)權(quán)政治
- qiáng zhàn強(qiáng)占
- qiáng bàn強(qiáng)半
- zhàn qiáng占強(qiáng)
- qiáng mǎi qiáng mài強(qiáng)買(mǎi)強(qiáng)賣(mài)
- biàn cái辯才